Duyên – Phận.
? – Là ” Duyên ” có xa cách cũng tìm lại, là ” Nợ ” tránh tới đâu cũng không thể thoát được.
? – Duyên : Trên đời này gặp được ai cũng là cái duyên. Muốn thành đôi ta phải hỏi chữ ” Nợ ” . Muốn về chung 1 nhà ta hãy đặt chữ ” Phận ” .
– Trong tình yêu hình như đâu đâu cũng đã được ông trời định duyên. Duyên đến, duyên ở hay duyên đi dường như cũng đều do số phận sắp đặt. Có những lương duyên khi bắt đầu (dù rất nhanh) đã chắc chắn như “ván đã đóng thuyền”; có những duyên phận khi bắt đầu (dù dài hơi) đã định trước là sẽ phải ra đi. Có những duyên phận chẳng bao giờ có kết quả tốt đẹp. Yêu một người không nhất định phải có được người ấy, nhưng khi đã có được người ấy thì nhất định phải hết lòng yêu thương. Nói thì thật dễ nhưng hành động mới thật gian nan.
? – Chữ ” Nợ ” : Nếu muốn thành đôi ta phải hỏi chữ ” Nợ”. Kiếp trước có nợ nhau thì kiếp này ta mới thành tình nhân. Đến được với nhau lúc đầu rồi cũng tiếp tục cần chữ “duyên” để sau đó hai người có thể vượt qua được những khó khăn, thử thách (từ phía gia đình, bố mẹ, bạn bè và từ chính bản thân…) để nên duyên vợ chồng. Còn đi đến được hôn nhân hay không và sau đó hôn nhân có hạnh phúc hay không là do chữ nghiệp, chữ nợ: Nếu nghiệp tốt thì ta sẽ gặp được người ưng ý.
? – Tôi từng nghe 1 câu rất hay : Người mình lấy làm vợ, làm chồng có thể không phải là người mình yêu nhất, có thể cũng không phải là người yêu mình nhất, mà chỉ đơn giản là họ đến đúng vào cái thời điểm cả hai cùng muốn lập gia đình. Có lẽ đó là do chữ ” Phận ”
?– Chữ ” Phận : Hết duyên hết nợ chúng ta còn chữ ” Phận ” . Phận là do ta, ta buông hay ta nắm cũng do ta. Sau cùng của một cuộc tình có lẽ cũng là do chữ ” Phận ” . Nếu họ muốn đi chúng ta chẳng thể giữ nổi.
? – Trong cuộc sống này đau đớn nhất chính là ” Tình yêu ” Nếu người bạn yêu bỏ rơi bạn, xin hãy giải thoát cho chính mình, để mình có cơ hội yêu người khác. Câu nói thẳng thắn nhưng rất có đạo lý, đã dạy cho ta cách cư xử đúng đắn trong tình yêu. Có những thứ ta có thích thế nào đi nữa nhưng không bao giờ thuộc về ta, có những thứ ta lưu luyến, bịn rịn không dứt nhưng chẳng thể giữ lại cho mình. Tình yêu là bài ca chẳng bao giờ hát đến lời cuối.